Bệnh nhân: Phạm văn Tú
Địa chỉ: Hải Dương
Giới tính: Nam
Tuổi : 20
Email: [email protected]
Nich yahoo: [email protected]
Số điện thoại liên hệ :01636790619
Kể bệnh:
Cách đây một năm,cháu tự dưng có các biểu hiện
như bệnh động kinh vắng ý thức . Tự nhiên có vài
giây,đầu óc bị ngãng ra,không biết gì hết.Sau đó
thôi. Mãi sau khi bệnh nặng lên gia đình mới phát hiện
được và cho đi khám ở bệnh viện Bạch Mai. Bác sĩ
chẩn đoán là động kinh vắng ý thức . Lúc phát hiện ra
và đi khám,lâu lâu cháu bị một lần với các biểu
hiện như : Bất kể đang làm gì,thỉnh thoảng cách vài
ngày thì tự dưng bị ngãng ra,chân tay cứng đờ trong vài
giây,sau đó miệng lẩm bẩm nói lung tung. Nếu ko có ai
phát hiện ra thì cứ đi lại,nói lảm nhảm một lúc. Có
khi chìa khóa đang cầm trên tay lại vất đi. Trong người
cháu cảm giác rất mệt. Độ khoảng 5 phút thì hết.
Cháu đã uống thuốc Tây y rất nhiều tiền và rất tốn
kém. Khi uống thuốc Tây gần một năm,1 tháng cháu vẫn
bị các triệu trứng đó từ 3,4 lần. Có những lúc bị
liên tục một ngày 2 đến 3 lần với các biểu hiện như
trên. Tuy nhiên sau gần 1 năm uống thuốc Tây,gần đây
cháu thấy bệnh tình cháu không thuyên giảm,thuốc chỉ
ức chế thần kinh,kìm hãm cơn thôi chứ không khỏi hẳn.
Uống thuốc vào cháu ăn ít mà béo ra.Rồi cháu có vẻ
cục tính hơn. Khi bệnh lên có các biểu hiện cục tính
hơn. Ai mà dữ lấy tay thì nắm chặt vào ko cho rút
ra,miệng cười bí hiểm.(anh trai cháu kể).
Hiện tại,cháu đã nghỉ thuốc Tây. Trước đó trong thời gian uống thuốc Tây cháu vẫn kết hợp uống thuốc của ông
Hợi ở Làng Gióng là người báo chí đưa tin có khả
năng chữa bệnh này. Bây giờ cháu đang uống thuốc của
1 chị ở Bắc Ninh. Thuốc rất đắt,tuy nhiên bệnh tình
không thuyên giảm. Chị nói rõ là cháu nên bỏ hẳn
thuốc tây và uống thuốc của chị hoặc nếu thuốc chị
không chữa được thì thôi,tự chăm sóc bản thân với
chế độ hợp lý chứ dứt khoát bỏ thuốc tây. Thuốc
của chị ấy chữa đặc biệt công hiệu cho những ai co
giật,sùi bọt mép,biểu hiện rất rõ của động
kinh,chỉ uống tầm 15 ngày là khỏi,cá biệt thì 30
ngày(thuốc nước). Tuy nhiên chứng bệnh biểu hiện như
của cháu thì chị chưa tìm ra phương cách chữa dứt
điểm. Hiện tại cháu có các biểu hiện về bệnh lý
như sau: Khi cháu bị,thì thông thường trước đó vài
giây trong người cháu có cảm giác rất mệt. Rồi bệnh
đến đột ngột tức khắc,có khi cháu chỉ kịp hô lên 1
câu với anh trai là em sắp bị đấy thì rồi là cháu bị
luôn. Khi bị cháu chia ra làm các giai đoạn:
-Giai đoạn 1
: Chân tay cứng đờ,giữ nguyên trạng thái lúc đang làm
việc(đang ăn cơm thì cứng đờ,đang ngồi xổm kiễng
chân thì cứng đờ ,giữ nguyên tư thế). Mặt dại
nghệch.Đồng tử mở rộng,miệng mắm môi một chút.
(toàn bộ giai đoạn cứng đờ này diễn ra trong tầm 9
đến 10s).
-Giai đoạn 2 : Người mềm ra,không cứng đờ
nữa,miệng nhai tóp tép,vô hồn,ai hỏi gì thì nói lảm
nhảm linh tinh,nếu không có người dỗ hoặc đẩy vào
nằm nghỉ trên giường thì có lúc cháu sẽ đi link
tinh,hay mở cửa ra ngoài,hay vào nhà người khác.(giai
đoạn này khoảng 3 phút)
-Giai đoạn 3: Có vẻ tỉnh táo
ra,ai hỏi những câu hỏi liên quan đến quá khứ thì
chịu không trả lời được.Hỏi chị cháu làm gì ở
đâu cháu cũng không nhớ.Giai đoạn này,anh cháu hỏi,cháu
chỉ nhớ duy nhất tên bố mẹ,anh chị,gia đình cháu. Còn
các nội dung khác,cháu hiện đang học trường gì,ở
đâu,cháu nghĩ mãi không ra.(khoảng 5,6 phút)
-Giai đoạn 4:
Sau toàn bộ quá trình kể từ giai đoạn 1,tổng tất cả
là 15 phút(có lần gần 20 phút),có lần thì toàn bộ chỉ
có 10 phút) là cháu khỏi hẳn,đầu óc minh mẫn như
người bình thường.
Cháu cao 1m72 ,hiện tại nặng 68kg.Đang là sinh viên. Cháu đã rất tốn kém chữa chị mà mãi vẫn chưa khỏi,từ ngày bị cháu cảm giác rất buồn bã,cháu cố vui lên nhưng vẫn không tránh khỏi cảm giác ấy. Dạo gần đây lúc bị cháu còn có lúc không ý thức được mình sắp bị nữa. Họa ra có lần cháu ý thức được sắp bị,kịp thông báo với anh trai ở cùng 1 câu rồi bị luôn. Hiện tại,thuốc Tây cháu định bỏ hẳn
(rất tốn kém,1 tháng 900 000) gia đình cháu không có khả
năng theo mãi. Thuốc nước thì 1 triệu 1 bình 5 lít cháu
uống được khoảng 15 ngày là hết. Cháu đã vay tiền
uống được 2 lần không thấy dỡ.Hiện tại cháu rất
chán nản. Cháu rất mong nhận được sự giúp đỡ của
các bác bên Đông Y nghiên cứu bệnh tình của cháu và
phản hồi cho cháu sớm.Có khả năng chữa dứt bệnh cháu
để cháu yên tâm học tập và không phải là gánh
nặng,vất vả cho gia đình. Cháu xin chân thành cảm ơn
các bác.
Sau đây là hiện trạng chung về cháu:
1,Hàn nhiệt : Bình thường
2,Mồ hôi : Ra lúc ngủ
3,Thể trạng: Người béo
4,Sắc mặt: Bình thường
5,Ăn uống: Bình thường
6,Uống nước: Khát,uống nhiều
7,Miệng : Khô
8,Ngủ: Hay mơ
9,Đại tiện: Bình Thường
10,Phân có nhầy không: Không có
11.Cảm giác đi ngoài: Bình thường
12 Số lần đi ngoài: Ngày 1 lần
13. Màu nước tiểu: Vàng nhạt
14 ,Cảm giác đi tiểu: Bình thường
15 ,Lượng nước tiểu: Bình thường
16. Tần suất đi tiểu:Bình thường
17. Đi tiểu đêm: Không đi
18 ,Tiếng Ho: Không ho
19,Đờm: Ít đờm
20, Hơi thở : Bình thường
21. Huyết áp: Bình thường
22.Màu lưỡi: Bình thường
23.Rêu lưỡi: Bình thường
24 .Màu rêu lưỡi: Bình thường
25.Các chỗ đau:
CHỖ ĐAU: đau đầu,gần đây hay bị nặng đầu -
Suy nghĩ đau nhiều
CHỖ ĐAU KHÁC: Cháu sáng dậy hay mỏi cổ,chỉ cần
gật gật phát,cổ kêu răng rắc. Đầu cháu rất hay cảm
giác nặng đầu,người cảm giác hay mệt mỏi không
được cảm giác mạnh khỏe ngày trước.(ngày trước khi
uống thuốc tây bệnh dãn ra ít nhiều,tuy nhiên cháu vẫn
yêu đời,hay hát,tâm trạng thoải mái hơn hiện tại).
Hiện tại cháu cảm giác trí nhớ cháu kém đi nhiều,hay
quên.Học hành kém đi. Trong khoảng thời gian đầu tháng 6 năm vừa rồi(năm 2011). Cháu có bị khoảng 3 lần.Khác với những lần trước.Đó là khi bị,cháu thường ngã vật ra.1 lần cháu ngã vật ra giường,úp cả mặt xuống ổ khóa cạnh giường.Lúc tỉnh dậy cháu thấy mắt mình sưng húp! 1 lần cháu vừa tập thể dục xong người cũng hơi mệt,rồi cháu đi tắm.Cũng bị ngã vật ra,nhưng rất may có 1 anh nhìn thấy và đỡ kịp cháu không bị nhoài xuống đất.!1 lần nữa khi cháu đang cầm cốc nước thì ngã nhoài ra rơi cốc xuống. Những lần sau đó có thể cháu cũng có khả năng bị ngã ra.Nhưng trước khi bị,nếu ở trong phòng cháu đều kịp đóng cửa lại và kịp trèo lên giường nằm.Nên trong khoảng thời gian bị không làm sao cả.Gần đây nhất(tháng 7).Cháu có uống các thuốc Nam như Diệp hạ châu(cây chó đẻ).Và hoa Kim Châm(còn được gọi là hoa Hiên).Nhưng bệnh vẫn không thuyên giảm.Trong tháng 7/2011 .kể từ ngày mùng 9 cho đến ngày 19 vừa qua thì cháu không có cảm giác bị lần nào,Cháu thường ở nhà 1 mình và ngồi trong phòng.Lên bị hay không thì cũng chưa có ai chứng kiến.
Cháu hiện đang là sinh viên học ngành tin học.Lên trung bình 1 ngày cháu cũng ngồi trước màn hình máy tính ít nhất khoảng 3 tiếng.Cháu cũng không thức quá khuya,thấp nhất là khoảng 23,giờ 30.Trung bình 1 ngày cháu cũng ngủ trưa khoảng 1 tiếng rưỡi.Sáng khoảng 6 rưỡi cháu dậy.Kể từ ngày bị bệnh cháu tuyệt đối không hề uống rượu chè thuốc lá cà phê hay các chất kích thích khác.Và cũng không phải làm công việc nặng nhọc quá sức.Và cháu rất hay bị nóng trong người,Chỉ cần hoạt động mạnh hay ra nắng 1 chút là đổ rất nhiều mồ hôi,chỉ một chút là đủ ướt hết 1 chiếc áo.Hiện tại cháu cao 1m72 và nặng 73 kg,Và bị mọi người cho là béo. Cháu vẫn thường xuyên bị nặng đầu.Và có cảm giác mệt mỏi.Từ ngày bị cháu tuyệt đối không dám đi xe cộ,vì có nhiều lần cháu bị khi sử dụng chúng và ngã ra đường rất may chỉ hỏng hóc xe cộ chứ người không làm sao.Trước khi bị bệnh này,cháu không hề bị ngã hay gặp tai nạn gì rủi ro va đập vào đầu mình cả.
Từ ngày bị,cứ mỗi khi ngồi 1 mình,mặc dù rất cố gắng quên đi nhưng cháu vẫn không tránh khỏi những suy nghĩ buồn phiền khi nghĩ về nó.Vì nó là gánh nặng cho gia đình cháu.Vì cháu bị bệnh này tính đến nay đã hơn một năm.Vì nó mỗi khi đi học cháu phải đi bộ,ai dủ đi đâu làm gì cháu cũng phải từ chối và phải nói dối họ với mọi lý do.Cháu không muốn họ biết mình bị như vậy,cháu sợ họ nhìn mình với con mắt khác…
Năm đầu tiên lên Hà Nội học cháu cũng đi kiếm được việc làm thêm để giúp đỡ gia đình.Gia đình cháu bố mẹ ở quê cũng chỉ làm ruộng và phải nuôi chị em cháu ăn học trên này.Hai chị em cháu đều là sinh viên.Khi cháu đi làm thêm được gần 1 năm thì bị mọi người chỗ làm phát hiện ra bệnh của cháu và đuổi việc cháu.Từ khi sau lần đó gia đình dù khó khăn cũng không dám cho cháu đi làm thêm nữa…Vì sợ dưới bóng tối trên con đường Hà Nội chẳng may cháu bị ngã ra đó…thì biết làm sao?Nghỉ hè,về đến nhà đúng dịp ngày mùa.Nhìn bố mẹ đổ mồ hôi lã tã.Cháu muốn vác giúp bố mẹ bao thóc lên trần phơi,Muốn ra đồng gặt với bố mẹ như thời cháu còn khỏe mạnh…nhưng đều không được vì ai cũng sợ dưới cái nắng ngày mùa và căn bệnh của cháu.Nếu ra đồng chỉ thêm gánh nặng cho mọi người mà thôi.Rồi cháu thấy mình thật vô dụng!Chính vì mang trong mình cái suy nghĩ ngu ngốc ấy.Cháu thường căng thẳng mệt mỏi,dù cháu biết điều đó là tác hại với căn bệnh của cháu.Giờ đây dù biết 1 số nơi có khả năng chữa được bệnh của cháu nhưng chi phí khá cao mà cháu chưa có điều kiện để đến đó ngay được.Căn bệnh quái quỷ này đã theo cháu hơn 1 năm qua cùng với bao nỗi buồn…
Cháu viết bài viết này,mong các cô,các bác cùng toàn thể mọi người.Ai có hiểu biết hoặc biết ai có khả năng chữa khỏi bệnh này thì xin giới thiệu cho cháu biết địa chỉ.
Cháu xin chân thành cảm ơn và hậu tạ!
Cháu: Phạm Văn Tú
9/29/2011 5:11:07 AM