Từ lâu, các nhà khoa học đã tích cực nghiên cứu về lĩnh vực tái sinh bộ phận cơ thể người để giúp đỡ người khuyết tật khôi phục chức năng của các cơ quan mất vận động và đã đạt được những kết quả nhất định.
Từ lâu, các nhà khoa học đã tích cực nghiên cứu về lĩnh vực tái sinh bộ phận cơ thể người để giúp đỡ người khuyết tật khôi phục chức năng của các cơ quan mất vận động và đã đạt được những kết quả nhất định. Một trong những thành công được ghi nhận là cơ thể điện sinh với 5 bộ phận đầu tiên đang được áp dụng hàng ngày đã mở ra hy vọng cho những người kém may mắn.
Mắt điện tử
Khi bị mất thị giác, chức năng xử lý thông tin từ các tế bào cảm thụ ánh sáng đến não của võng mạc không còn nữa. Tuy nhiên, những người khiếm thị này có thể nhìn trở lại qua mắt điện tử, được gọi là Argus II với thế giới hai màu đen - trắng, phân biệt ánh sáng, bóng tối, hình dạng, trở ngại và sự chuyển động. Thử nghiệm đã được thực hiện tại Bệnh viện mắt Moorfields ở London, Anh cho thấy người khiếm thị có thể lấy chính xác đồ vật quen thuộc xung quanh nhà, đi bộ trên vỉa hè mà không bước xuống lòng đường, sang đường an toàn, một số có thể xem chữ số trên đồng hồ hoặc đọc chữ in lớn. Để có thể nhìn được như thế này, người khiếm thị sẽ được gắn một máy quay video mini trên kính, một bộ xử lý hình ảnh đeo bên hông và một loạt các điện cực được cấy ghép lên võng mạc.Hình ảnh ghi nhận từ camera trên kính sẽ được chuyển đổi thành các xung điện và truyền tải không dây đến các điện cực cấy ghép để mô phỏng hoạt động tạo ảnh của võng mạc. Trong tương lai, các nhà khoa học dự kiến sẽ nâng cấp phần mềm của thiết bị để người bệnh có tầm nhìn 3D và nhận dạng khuôn mặt.
Chân robot giúp người bị liệt có thể di chuyển.
Não
Từ trước đến nay, não được biết đến về sự phóng ra sóng điện từ hướng dẫn cơ bắp trong cơ thể di chuyển. Hiện nay, sự hiểu biết này đang được sử dụng để truy cập vào những suy nghĩ của bệnh nhân bị liệt, giúp họ di chuyển cơ bắp.Người đầu tiên được hưởng lợi là một người Mỹ, Johnny Ray, mắc hội chứng khóa trong (looked-in syndrome) không thể giao tiếp.Năm 1998, các nhà khoa học tại Đại học Emory ở Atlanta, Mỹ đã cấy điện cực vào não của Ray và anh có thể sử dụng suy nghĩ để điều khiển hoạt động của tay di chuyển con trỏ chuột trên màn hình, chọn ra chữ giúp anh giao tiếp với thế giới bên ngoài. Hệ thống này được gọi là giao diện não - máy tính (Brain - Computer Interface- BCI) nhưng có nhược điểm dễ gây nhiễm khuẩn và đào thải. Do vậy, các nhà khoa học đã cải tiến giao diện này bằng việc dùng sóng não để điều khiển cơ thể điện tử (bionic body). Để sử dụng giao diện BCI mới, người bệnh phải đội một chiếc mũ mềm có gắn với 64 điện cực để bắt sóng não truyền đến từ các khu vực điều khiển chuyển động của tay, chân. Những sóng não được chọn bằng một máy tính trong xe lăn rồi mã hóa thành các tín hiệu điện và gửi chúng vào một chiếc găng tay lưới bằng nhựa bọc quanh bàn tay bị liệt để điều khiển hoạt động.
Tay
4 năm trước, Magnus là một người lái xe tải ở Thụy Điển trở thành bệnh nhân đầu tiên trên thế giới có một phần cơ thể cấy được điều khiển bởi bộ não. Magnus mắc bệnh ung thư và phải cắt cụt cao cánh tay (phía trên khuỷu tay) đã được cấy ghép một bàn tay cơ khí vào phần xương còn lại tại Bệnh viện Đại học Sahlgrenska ở Gothenberg, Thụy Điển. Ca phẫu thuật tỉ mỉ đã kết nối điện từ cánh tay giả với các dây thần kinh và cơ bắp của cánh tay. Phẫu thuật thành công và Magnus đã có thể quay trở lại với công việc cũng như sinh hoạt thường ngày. Trong tương lai, các nhà khoa học dự kiến nâng cấp bộ cảm biến trên tay giả để người bệnh có thể cảm nhận được cảm giác thật của vận động.
Tai
Tạo chân tay giả là tương đối đơn giản so với các thách thức trong việc thay thế hoặc nâng cấp cơ quan cảm giác, chẳng hạn như tai. Việc thay thế cảm giác thành công nhất cho đến nay đã được thực hiện là cấy ghép ốc tai. Ốc tai có chức năng liên quan đến nhận và phân tích âm thanh. Khi sử dụng thiết bị bionic, người bệnh được gắn một microphone biến âm thanh thành các xung kỹ thuật số, sau đó được gửi đến não để xử lý âm thanh, tránh tiếng ồn quá lớn có thể ảnh hưởng đến màng nhĩ.
Chân robot
Cựu sĩ quan cảnh sát Anh, Nicki Donnelly bị tai nạn xe hơi khi đang làm nhiệm vụ khiến cô bị liệt từ ngực trở xuống. Cô đã được lắp chân robot để khôi phục vận động với sự trợ giúp của đôi nạng gắn nút điều khiển. Với đôi chân robot này, người bị liệt có thể tránh được nguy cơ cục máu đông khi ngồi xe lăn hay biến chứng loãng xương. Ngoài ra, với việc có thể đứng lên, người bệnh có thể tập thể dục theo cách thích hợp. Đại học East Kent, Úc đã chế tạo chân robot có đế dày và bằng phẳng, giữ cho chúng không bị tuột khỏi chân người bệnh. Trong khi đó, Michael Goldfarb - giáo sư kỹ thuật cơ khí và nhóm của ông tại Đại học Vanderbilt, Tennessee, Mỹ có tham vọng giúp người bị liệt đi bộ, lên xuống cầu thang và băng qua mặt đất gồ ghề với các thiết bị trợ giúp từ đầu gối tới mắt cá chân. Trong một tham vọng khác, các nhà khoa học mong muốn hoàn thành một hệ thống BCI cho phép điều khiển đôi chân từ não để giúp người bệnh di chuyển mà không cần nạng nhằm giải phóng đôi tay để tự do làm việc.
Lê Mỹ Giang
((Theo Dailymail.co.uk))